Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2009

NHỚ CHA

Chỉ còn thoảng giọng cười thôi
Của cha văng vẳng bồi hồi trong tâm
Kể từ cha khuất bóng thầm
Bên kia chín suối ngùi âm vọng rền

Bên này trôi giạt lênh đênh
Còn con tiếp cuộc đăng trình ruỗi rong
Giữa đôi bờ sóng bềnh bồng
Nhấp nhô giữa có và không dập vùi

Theo dòng nghiệp thức luân lưu
Nhớ cha là nhớ nghĩa đời kính thương
Thôi từ nay khắp nẻo đường
Thầm dâng tất cả lòng thương kính này

TÂM NHIÊN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét